ERICA SIMONE
source: bitaitesorg
Erica Simone é uma fotógrafa já com um vasto portefólio, mas são as fotografias em que aparece nas ruas de Nova Iorque a gerar algumas observações populares menos simpáticas.
A principal crítica que lhe fazem é a de estar desesperada por chamar a atenção – dizem que ela não passa de uma «attention whore».
É normal chamar a atenção dos outros desde que nascemos: queremos a atenção da mãe, do pai, dos irmãos. Crescemos e a nossa natureza não muda muito: conversamos e queremos que o interlocutor nos oiça. Criamos qualquer coisa e queremos que os outros reparem. Partilhamos um estado nas redes sociais e desejamos chamar a atenção de amigos e seguidores. Eu escrevo um post e quero a vossa atenção. Vocês comentam e desejam a atenção do autor e dos outros visitantes.
Erica Simone Erica Simone Erica Simone Erica Simone
Se chamar a atenção é uma necessidade intrínseca ao ser humano e se a cultura do «selfie» é aceite por toda a gente, por que razão Erica Simone é vista como uma «attention whore»?
Por ser mulher, e estar nua.
Haverá outra razão plausível para uma mulher tirar a roupa em público?
Uma experiência sobre roupas, sem roupa
A nudez feminina despoleta sempre reações e julgamentos da parte de homens e mulheres, mas não deixa de ser irónico que a ideia desta série tenha partido quando a fotógrafa pensava na forma como usamos a roupa e não pela necessidade de exibir o corpo:
«Questionei-me sobre o uso da moda nas sociedades modernas, pois aquela age como uma linguagem silenciosa» – explica Erica Simone. – «Pela maneira de vestir, comunicamos o tipo de pessoa que somos ou queremos ser, o dinheiro que ganhamos, se somos cuidadosos com a aparência ou não, qual a nossa disposição no momento ou se queremos chamar a atenção sobre nós mesmos».
Dado que podemos ser julgados pelos outros pelas roupas que escolhemos e o estilo se tornou uma parte importante da interação humana, o que poderia acontecer se não usássemos roupas? «Poderia existir uma sociedade organizada sem a moda?»
«A cidade de Nova Iorque é uma Meca da moda, onde a imagem e o estatuto reinam nas ruas. À medida que observava pessoas obcecadas com a imagem, mais preocupadas com as vendas no Barney’s do que nos sem-abrigo diante dos quais desfilam, comecei a pensar: e se não pudéssemos usar as roupas para mostrar o nosso estatuto social, e tivéssemos apenas os corpos para expressar a nossa personalidade?»
Erica Simone Erica Simone Erica Simone Erica Simone Erica Simone Erica Simone
Como não é mulher para pedir a outros que ultrapassem desafios alheios, vestiu o «fato de nascimento» e aventurou-se por Nova Iorque. Os «auto-retratos» foram tirados no final do verão de 2009, mas só agora são notícia porque o livro de fotografias – «Nue York: Self-Portraits of a Bare Urban Citizen» – só vai ser publicado este ano.
Foi uma aventura, e as fotos contam apenas uma parte: entrou numa carruagem sobrelotada do metropolitano, discutiu com um taxista que não a queria transportar, fugiu à polícia, as pessoas riram-se dela, outras aplaudiram-na, alguns homens lançaram piropos e outros comportaram-se de forma tão ameaçadora que ela teve de fugir.
Reduzi-la a uma «attention whore» não é uma explicação nada plausível, é demasiado fácil e revela mais sobre quem julga do que sobre quem é julgada, mas acaba por dar razão à fotógrafa quando pensou nas roupas como essenciais na definição do que somos socialmente. Basta tirá-las para que a perspetiva se altere radicalmente.
Uma mulher nua é uma obra de arte da Natureza – a não ser que permita ser vista e tratada como um mero gadget – e esta série não tem qualquer intenção de usar a nudez de forma gratuita, para chocar ou, como é o caso de Milo Moiré, fazer passagem de modelos.
São experiências captadas em fotografias bem dispostas. Já muitos o fizeram, embora nem sempre de forma humorística. Lembro-me, por exemplo, da experiência de Ruth Orkin, quando em 1951, em Itália, captou uma situação ainda vulgar nos nossos dias: uma mulher passando pela esquina da Piazza Della Repubblica sujeita ao olhar intenso dos machos-latinos, aos sorrisos, às «bocas», às provocações, sem se deixar intimidar ou desviar-se do caminho que escolhera.
O resultado foi uma foto que se tornou um clássico da fotografia.
«Nue York: Self-Portraits of a Bare Urban Citizen» é uma série que me faz sorrir.
A foto no metropolitano, as diferentes reações das pessoas, os risos, os incómodos, a expressão do senhor da papelaria em outra foto, a ironia de posar como sem-abrigo ou de observar a montra de uma loja Ralph Lauren, vê-la a comer um cachorro quente com o ar mais natural deste mundo enquanto os empregados cochicham lá atrás, ela «estacionada» – todas estas imagens não têm a nudez do corpo como foco, mas a nudez do corpo como instrumento de uma experiência social.
.
.
.
.
.
.
.
source: vietgiaitri
Nữ nhiếp ảnh gia này đã tự chụp ảnh mình khi trên người không có một chút quần áo nào trên đường phố New York, Mỹ.
Các nhiếp ảnh gia thường muốn “lột trần” tâm hồn mình qua các bức ảnh. Nhưng cô Erica Simone đã đưa việc làm đó lên một tầng cao hơn, nghĩa là “lột trần” theo đúng nghĩa đen – cô đã tự chụp ảnh mình khi trên người không có một chút quần áo nào trên đường phố New York, Mỹ. Cô gái 25 tuổi khá xinh đẹp này đã thay đổi thói quen hàng ngày vì nghệ thuật – rất đơn giản bằng cách “ko mặc gì”.
Nhiếp ảnh gia sinh ra tại Paris, Pháp – Erica Simone đã bỏ ra ko ít ngày để thực hiện bộ ảnh cho cuộc triển lãm của cô tại New York: Chân dung của một công dân đô thị “nude”.
Ở bức ảnh trên Erica đang vào một cửa hàng tạp phẩm để mua đồ trong tình trạng nude, đây cũng là một phần trong dự án quá sức táo bạo của cô được lấy ý tưởng từ Tuần lễ Thời trang 2 năm trước.
Chia sẻ với MailOnline, cô nói: “Đây là lần đầu tiên tôi như thế này, liệu tôi thực sự có thể làm được không nhỉ? Tôi đã thực hiện ý tưởng nhưng vẫn có chút đắn đo, dĩ nhiên cơ thể tôi không phải là thứ để phô bày, đó chỉ vì nghệ thuật. Ngày đầu tiên tôi chụp những bức ảnh này tại West Village, thậm chí tôi còn không bị bắt.”
Cô tâm sự: “Tôi cho rằng đó là những khoảnh khắc kết hợp giữa việc lựa chọn thời điểm tốt và sự may mắn, nếu không có lẽ tôi sẽ phải đi bộ cả ngày mà không có quần áo trên người. Tôi chỉ nude khi đã sẵn sàng để có những tác phẩm nghệ thuật. Nó chẳng liên quan chút gì đến tình dục cả. Toàn bộ quá trình khiến tôi thực sự cảm thấy được giải phóng, tôi chẳng có gì xấu hổ về cơ thể mình cả.”
20 bức ảnh là một phần của cuộc triển lãm mà Simone sẽ thực hiện vào tháng sau tại Dash Gallery ở Tribeca. Cô nói rằng đối tượng mà cô muốn thể hiện (bằng cách nude) là những người dân bình thường. Trong các bức ảnh, cô ngồi trên tàu điện ngầm, xem sách trong thư viện và xúc tuyết ở vỉa hè bên ngoài căn hộ của cô – tất cả trong tình trạng nude.
Simone nói rằng cảm hứng đã đến với cô từ Tuần lễ Thời Trang cách đây 2 năm. Cô cho biết người dân tại nơi công cộng có vẻ chấp nhận hành động của cô, và cô cũng không gặp “kỷ niệm buồn” nào khi thực hiện. Cô chia sẻ: “Hầu hết mọi người đều mỉm cười, vỗ tay hay reo hò. Họ thấy việc đó ko có gì bất thường. Thử thách lớn nhất đối với tôi đó là ở trên tàu điện ngầm.”
.
.
.
.
.
.
.
source: phototrendfr
Erica Simone provoque. Cette jeune photographe née à Pais a réalisé une série d’autoportraits à New York. Qu’est-ce qui rend ces photos spéciales ? Dans la série Nue York, Erica est complétement nue, et dans des situations du quotidien : prendre le métro nue, enlever la neige accumulée devant son entrée, commander un hot-dog dans les rues de New York. Au pays de l’Oncle Sam, il faut oser pour réaliser ce genre de photo, et il est formellement interdit d’être nu sur la voie publique, ce qui a sûrement valu à cette photographe quelques échanges avec la police new-yorkaise.
D’où lui est venue cette inspiration ?
Erica Simone indique que c’est durant la Fashion Week il y a deux ans qu’elle a eu l’idée de réaliser cette série. « J’étais assise et je pensais à la mode, et et ce que nous serions si nous étions nus et si nous n’avions pas la mode pour montrer qui nous étions, notre statut, combien d’argent nous avions, toutes ces choses là. »
Erica Simone s’est d’ailleurs inspirée du travail d’un autre photographe : Miru Kim, connue pour ses clichés de nu auprès d’animaux. La photographe se pose d’ailleurs la question : « pourquoi est-il interdit d’être nu dans la rue ? »
Comment cette série a été réalisée ?
Vous allez être étonné, mais Erica Simone n’a utilisé qu’un trépied, une télécommande, et une bonne dose d’adrénaline pour prendre ces photos.
.
.
.
.
.
.
.
source: juxtapoz
We have for the last few months tried to figure out who created the “Nue York” series of photographs, and when researching some titles in the Taschen catalog, we came across the name: Erica Simone. And then further research came the realization that she was the one behind this great series of photographs, and we knew the concept was something we wanted to learn more about, and she had a full statement on her site. . .
As once an Angeleno in Paris, and now a Parisian in New York, the big city is my true home and playground. Photography has become a vital passion and within it, a never-ending drive to challenge myself, even if it means getting naked in the freezing snow…
Nue York: Self-Portraits of a Bare Urban Citizen bloomed from an initial questioning about clothing and the importance of fashion in modern society. What we wear acts as a silent language allowing us to portray who we are or want to be, suggesting to the outer world an impression on us—whatever that may be. Fashion tends to segregate us as well as adapt us into various social categories, also helping us communicate our moods. This tool of expression is quite precious to civil society and as most people, I organically use clothing as a way of portraying my own image.
New York City is a fashion mecca, where image and stature reign the streets. As I watch an image-absorbed society care more about the sales at Barney’s than the homeless people they ignore as they parade by, I began to ponder: “What would the world feel like naked? What if we didn’t have clothing to come in between us? Or if we couldn’t show off our social status? What if all we had were our bodies to express our personalities?” These questions raised many various issues and these issues raised many various questions. “How have we evolved so far away from our utmost primary state of being that it is actually against the law to be nude in public?” Naked is who we are and who we come into the world as.
The project’s slogan “Nothing Fits Like You” (#thepowerofnaked) is a campaign about being comfortable with who you are as a person, with your body, your mind and your role in society. It’s about being free from the confinements of societal’s expectations and the media’s projections.
From there, my photographic project was born. With a tripod and a couple ounces of adrenaline, I took to the busy streets to get a taste of New York in the nude.
The point is not to be nude for shock value. I am simply an artist looking to humorously poke at some interesting thoughts about society and question who we are and embody as human beings inhabiting this home we call Earth. It’s now up to you to answer or raise these questions, as you like.
From Houston to Hudson and from Bowery to the Bronx, photographing Manhattan has never been such a rush….
.
.
.
.
.
.
.
source: dailymailcouk
A photographer who has spent years posing for nude portraits in and around New York City is set to publish a book of her images in order to encourage other people to embrace their ‘primary state of being’.
Erica Simone, 29, a Parisian living in New York, has been taking naked photographs of herself completing everyday tasks for the past five years, amassing dozens of striking images which she now hopes to turn into a book.
‘Nue York: Self-Portraits of a Bare Urban Citizen bloomed from an initial questioning about clothing and the importance of fashion in modern society,’ Ms Simone explains on her book’s online fundraising page.
Shocking: Ms Simone admitted that she found it difficult to watch New Yorkers ‘care more about the sales at Barney’s than the homeless people they ignore’
‘What we wear acts as a silent language allowing us to portray who we are or want to be, suggesting to the outer world an impression on us – whatever that may be.’
Having spent years working on the images, some of which were the subject of an exhibition at the Dash Gallery in Tribeca, in 2011, Ms Simone is now focused on bringing her nude portraits to a whole new audience by publishing them in a book.
Ms Simone is hoping to raise $10,000 in order to fund the publication of the hardback, which she adds will ‘humorously poke at some interesting thoughts about society and question who we are and embody as human beings’.
Thus far, the French-born photographer has amassed almost $6,500 from donors – and still has another 30 days left before her online fundraiser closes.
The book will showcase a variety of Ms Simone’s best images, all of which capture the photographer in a variety of day-to-day locations; in one image she can be seen clambering out of a yellow cab, while in another she is riding on the back of a motorcycle while cruising along the city’s streets.
.
.
.
.
.
.
.
source: loeildelaphotographie
Erica Simone is a Franco-American photographer and artist, based between New York City, Paris and Los Angeles. Erica works on assignment for editorial, commercial and NGO clients from around the globe. Her award-winning images have appeared in newspapers and magazines, including National Geographic, New York Mag, The NY Daily News, PHOTO, PDN, NY Arts Magazine, Whitewall, Resource, Le Parisien, El Mundo, and many others. Simone’s photographs have been exhibited all over the world in solo shows, group shows and festivals, as well as featured on TV and in documentaries. Constantly shooting and always inspired to take on new artistic projects, Erica Simone is vitally passionate about photography and deeply inspired by the ways of the world—her eye always craving to reveal the beauty she sees in it.